Thứ Năm, 26 tháng 7, 2007

"Cho mượn tí"

Bé nhớ có mượn/xin gì của ai con cũng phải chờ người ta cho phép, còn số lần xin/mượn cũng cần xem lại con nhé không người ta nghĩ mình là người vô tư hay là người lợi dụng đó con gái à

Phòng trọ của tôi gần phòng trọ của bốn bạn nữ. Các bạn đều xinh xắn, dễ thương, nói năng rất nhỏ nhẹ, chỉ khổ nỗi lại là mắc bệnh "cho mượn tí". Hai phòng chúng tôi đều nấu ăn, không ăn quán, Ban đầu các bạn còn ngần ngại, chỉ mượn củ hành, tép tỏi. Chúng tôi cũng rất ga lăng nên sẵn sàng cho mượn vì mấy khi được giúp con gái.

Lâu dần thành quen, không chỉ mượn tỏi, ớt mà các nàng còn mượn bột ngọt, nước mắm, cả đến gạo cũng mượn nốt. Khi mượn, các bạn luôn hứa ngày mai sẽ mua trả nhưng không lẽ con trai lại đi đòi con gái, nên mấy đứa phòng tôi đành "ngậm bồ hòn làm ngọt". Nếu không cho mượn, các bạn liền mè nheo "có chút xíu mà không cho mượn, sợ tui này không trả hả?"

Có hôm, cả phòng đang ăn cơm, chợt một bạn nữ cầm một cái chén và một đôi đũa chạy sang với nụ cười rạng rỡ trên môi "cho chén cơm nha, tụi nó ăn hết phẩn của H, rồi" Chưa nhận lời đồng ý, nàng đã vô tư bới cơm vào bát, "xơi"ngon lành.

Mới đây nhất là chai dầu gội đầu tôi vừa mua về đã không cánh mà bay" qua phòng các nàng. Được hỏi thì "nhà chưa gửi tiền vào, phòng hết dầu gội đầu, cho xin tí nha! Ma ai con trai lại xài dầu gội đầu!

Con gái ơi là con gái

Thứ Năm, 19 tháng 7, 2007

Ngáp...

Không được ngáp phát ra tiếng, nên lấy tay che miệng khi ngáp con gái nhé!

Vì ngay cả một cô sinh viên khả ái cũng bị bình luận như sau nè con:

"Giảng đường yên ắng, chỉ có tiếng cô giáo giảng bài. Bỗng nhiên, từ bên dưới, một âm thanh dễ sợ vang lên: "Hơi...ơi...ơi...!". Cả lớp giật mình. Mọi người nhanh chóng phát hiện ra âm thanh ấy xuất phát từ Lan, một cô sinh viên khả ái của lớp..

Lan đỏ mặt trước những ánh nhìn của cả lớp đang dòn về phía mình. Một giây im lặng. Cả lớp bật cười ấm, xen lẫn tiếng bàn tán. Cô giáo chỉ cười nhẹ rồi tiếp tục giảng bài. "sự cố" đã qua, nhưng với Lan thì quả là "kỷ niệm" nhớ đời.

Thứ Sáu, 13 tháng 7, 2007

Vào bệnh viện

Vào bệnh viện không được nói to, đi guốc lộc cộc hoặc kéo lê dép lẹt xẹt vì con sẽ nghe những lời bình phẩm như sau: